Thứ Tư, 26 tháng 11, 2014

VỀ VIỆT NAM NGHE EM ! BI HÀI KỊCH CỦA NGHỆ SĨ TRONG LÀNG NGHỆ SĨ !

VỀ VIỆT NAM NGHE EM ! BI HÀI KỊCH CỦA NGHỆ SĨ TRONG LÀNG NGHỆ SĨ !

Mấy năm trước có phong trào bọn ca sĩ trở cờ thuộc các cộng đồng Việt tị nạn Cộng sản trở về quê hương ca hát. Dạo đó, dư luận đã dậy lên, kẻ bênh người chống, bênh ít mà chống nhiều. 

                                                  Nhiều người ở hải ngoại bị bài hát nầy "chiêu hồi"!!!
                                          "mặc áo the đi guốc mộc húp cháo rùa"
                             


VỀ VIỆT NAM NGHE EM !
BI HÀI KỊCH CỦA NGHỆ SĨ TRONG LÀNG NGHỆ SĨ !

ĐỖ SƠN









(Hình1: Hoài Linh, Chí Tài)


(Hình 2: Elvis Phương,
Tuấn Ngọc)


*





LD.Mấy năm trước có phong trào bọn ca sĩ trở cờ thuộc các cộng đồng Việt tị nạn Cộng sản trở về quê hương ca hát. Dạo đó, dư luận đã dậy lên, kẻ bênh người chống, bênh ít mà chống nhiều.


Một số về Việt Nam ít nói, chỉ ca hát lấy tiền. Một số nịnh hót ra mặt như Hương Lan, thì bô bô cái mồm thúi, ca tụng bọn phỉ quyền Việt gian Cộng sản trong nước, hỗn láo nhục mạ cộng đồng người Việt tỵ nạn Cộng sản. Rõ ràng nhất là vụ Hương Lan trả lời phỏng vấn của Hoàng Trọng Thụy; khiến bị mọi người khinh ghét và nguyền rủa.

Những người này về sống với cộng sản, tất nhiên là họ chuẩn bị tinh thần, đã học được ba điều chủ yếu sau trong thế giới cộng sản:

1. Tự phê: tự xỉ vả mình
2. Phê bình: tố cáo người.
3. Ca tụng cộng sản.

Những người này ngoài tài ca hát, còn giỏi nhiều nghệ thuật, nhất là thuật miệng lưỡi .
Họ đã được báo Sai Gòn Giải Phóng tại Sài Gòn phỏng vấn.

Hương Lan nói:
“Nếu nói rằng đời tôi có điều gì hài lòng nhất, thì đó là những ngày tháng cuối của cuộc đời ca hát này, tôi được về lại Việt Nam và hát cho những người dân mình nghe những tình ca về quê hương”.

Ca sĩ Duy Quang tâm sự:

“Chuyện được trở về sinh sống và làm việc tại quê hương là nguyện vọng của tôi từ những năm 1980. Nhưng lúc đó thời cuộc chưa cho phép. Đến năm 2004, tôi mới trở về Việt Nam sinh sống và hoạt động văn nghệ. Tôi thực sự ngạc nhiên và vui mừng khi thấy đời sống người dân được nâng cao, dân trí đi lên. Hiện tại, công việc của tôi khá thuận lợi vì được nhiều bạn bè giúp đỡ, ủng hộ.Tôi lại tìm được khán giả xưa của mình cùng sự xuất hiện của một lượng khán giả trẻ yêu nhạc thường ủng hộ tôi tại phòng trà Tình ca. Ngoài chuyện kinh doanh, phòng trà Tình ca còn là nơi để các giọng ca hải ngoại có thể trình diễn và giao lưu cùng ca sĩ trong nước. Trong cuộc sống, tôi thích tham gia các hoạt động từ thiện vì đó là cơ hội cho tôi đền đáp ân tình nơi tôi được sinh ra”.

Với nghệ sĩ Hoài Linh, anh cảm nhận:
“Mỗi lần về nước là tôi lại thấy TP mình có nhiều thay đổi, ngày càng tốt đẹp hơn. Có thể nói TPHCM đang đổi mới từng ngày. Bên cạnh đó, thế hệ trẻ ngày nay rất giỏi, chịu khó học hỏi, thông thạo nhiều ngoại ngữ… điều đó thể hiện sự năng động của con người, của thành phố hôm nay. Tôi được về quê hương, được sống, được diễn phục vụ và được sự thương yêu ủng hộ hết mình của khán giả, tôi thấy thật hạnh phúc!”.

Ca sĩ trẻ Phi Nhung cũng chia sẻ tâm tình:
“Tôi về Việt Nam nhiều nhưng đến Tết 2008 này tôi mới biểu diễn phục vụ bà con mình từ chuyến lưu diễn tại các tỉnh miền Tây. Sau chuyến lưu diễn, tôi rất muốn về lại miền Tây để hát phục vụ bà con nghèo.Khán giả ở đâu cũng rất dễ thương, tuy nhiên, khán giả Việt Nam khó tính và đòi hỏi cao hơn so với khán giả hải ngoại. Điều này khiến tôi quyết định sẽ dành thời gian 3 năm đầu tư vào thị trường âm nhạc Việt Nam, sẽ học thêm về nhạc lý, vũ đạo, múa, diễn xuất, cách giao tiếp…”.

Ca sĩ Elvis Phương khẳng định:

“Về quê hương sinh sống là điều mong ước lớn nhất của tôi. Tôi không có hạnh phúc nào hơn khi vẫn còn sức khỏe, tiếp tục phục vụ khán giả, những người yêu nhạc đã dành cho tôi nhiều tình cảm thân thương nhất. Sau hơn 47 năm đi hát, tôi thấy mình có nhiều may mắn khi vẫn được khán giả yêu quý. Và dù có đi đâu diễn tôi vẫn thích trở về Việt Nam biểu diễn phục vụ đồng bào mình”. 

(Trích Sai gon Giải Phóng
http://www.sggp.org.vn/vanhoavannghe/2008/4/150479/ )

*
Những lời ca tụng như thế thì kể không xiết ! Hương Lan , Chế Linh và nhiều người tưởng bở, như Elvis Phương, tuyên bố sẽ sắm nhà cửa ở luôn ở bển, cứ như là chắc ăn như bắp.

Miệng ca tụng, lưng khom, chân quỳ chưa đủ, nội dung ca hát cũng là một điều tối cần thiết . Họ chọn ( hay cộng sản chọn cho họ?) những bài xưa ca tụng thủ đô Hà Nội, hoặc thích hợp với các chính sách của cộng sản.

Họ kêu gào "Về đây nghe em! Về đâynghe em! Kể chuyện tình bằng lời ca dao! Về đây nghe gọi tiếng xưa . .Hận thù người người lắng xuống! . . ., Hạnh phúc khi đã gặp nhau! " Nội dung thật ăn khớp với những lời rêu rao hòa hòa hợp, hòa giải " cuội" của cộng sản !

Một mặt khác, họ nói xấu hải ngoại rất tàn tệ.

Họ cho rằng Trung Quốc, Việt Nam, nói chung thế giới cộng sản là mặt trời bình minh đang lên. Còn thế giới Âu Mỹ là "mặt trời đen", "mặt trời đen quá như đời ta! . . . . Cuộc đời như chó hoang lang thang về đêm! . . Nụ cười ta đánh rơi khi mất tuổi thơ" . . .

Tội nghiệp, té ra ở hải ngoại các ca sĩ là những con chó lang thang ngoài đường , nay về Việt Nam mới thành người!

Ca như vậy thì chắc các đồng chí lớn sẽ vui vẻ mà nói:

"Học tập tốt! Ca tụng hay! Đúng là Việt Kiều yêu nước!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét